1. 古诗词大全

关于描写秋天的诗句

共收录了182首秋天诗词
  • 作者:程颢 朝代:宋代

    【秋日】 闲来无事不从容,睡觉东窗日已红。 万物静观皆自得,四时佳兴与人同。 道通天地有形外,思入风云变态中。 富贵不淫贫贱乐,男儿到此是豪雄。

    【qiū rì 】 xián lái wú shì bú cóng róng ,shuì jiào dōng chuāng rì yǐ hóng 。 wàn wù jìng guān jiē zì dé ,sì shí jiā xìng yǔ rén tóng 。 dào tōng tiān dì yǒu xíng wài ,sī rù fēng yún biàn tài zhōng 。 fù guì bú yín pín jiàn lè ,nán ér dào cǐ shì háo xióng 。

    秋天
  • 作者:马戴 朝代:唐代

    【灞上秋居】 灞原风雨定,晚见雁行频。[1] 落叶他乡树,寒灯独夜人。 空园白露滴,孤壁野僧邻。 寄卧郊扉久,何年致此身。

    【bà shàng qiū jū 】 bà yuán fēng yǔ dìng ,wǎn jiàn yàn háng pín 。[1] luò yè tā xiāng shù ,hán dēng dú yè rén 。 kōng yuán bái lù dī ,gū bì yě sēng lín 。 jì wò jiāo fēi jiǔ ,hé nián zhì cǐ shēn 。

    唐诗三百首秋天孤独怀才不遇
  • 作者:李贺 朝代:唐代

    【潞州张大宅病酒,遇江使,寄上十四兄】 

    秋至昭关后,当知赵国寒。 

    系书随短羽,写恨破长笺。 

    病客眠清晓,疏桐坠绿鲜。 

    城鸦啼粉堞,军吹压芦烟。

    岸帻褰纱幌,枯塘卧折莲。

    木窗银迹画,石磴水痕钱。 

    旅酒侵愁肺,离歌绕懦弦。 

    诗封两条泪,露折一枝兰。 

    莎老沙鸡泣,松干瓦兽残。 

    觉骑燕地马,梦载楚溪船。 

    椒桂倾长席,鲈鲂斫玳筵。 

    岂能忘旧路,江岛滞佳年。

    【lù zhōu zhāng dà zhái bìng jiǔ ,yù jiāng shǐ ,jì shàng shí sì xiōng 】 

    qiū zhì zhāo guān hòu ,dāng zhī zhào guó hán 。 

    xì shū suí duǎn yǔ ,xiě hèn pò zhǎng jiān 。 

    bìng kè mián qīng xiǎo ,shū tóng zhuì lǜ xiān 。 

    chéng yā tí fěn dié ,jun1 chuī yā lú yān 。

    àn zé qiān shā huǎng ,kū táng wò shé lián 。

    mù chuāng yín jì huà ,shí dèng shuǐ hén qián 。 

    lǚ jiǔ qīn chóu fèi ,lí gē rào nuò xián 。 

    shī fēng liǎng tiáo lèi ,lù shé yī zhī lán 。 

    shā lǎo shā jī qì ,sōng gàn wǎ shòu cán 。 

    jiào qí yàn dì mǎ ,mèng zǎi chǔ xī chuán 。 

    jiāo guì qīng zhǎng xí ,lú fáng zhuó dài yàn 。 

    qǐ néng wàng jiù lù ,jiāng dǎo zhì jiā nián 。

    秋天饮酒羁旅游子
  • 作者:高蟾 朝代:唐代

    【金陵晚望】 曾伴浮云归晚翠, 犹陪落日泛秋声; 世间无限丹青手, 一片伤心画不成。

    【jīn líng wǎn wàng 】 céng bàn fú yún guī wǎn cuì , yóu péi luò rì fàn qiū shēng ; shì jiān wú xiàn dān qīng shǒu , yī piàn shāng xīn huà bú chéng 。

    秋天感伤爱国
  • 作者:张籍 朝代:唐代

    【秋思】 洛阳城里见秋风, 欲作家书意万重。 复恐匆匆说不尽, 行人临发又开封。

    【qiū sī 】 luò yáng chéng lǐ jiàn qiū fēng , yù zuò jiā shū yì wàn zhòng 。 fù kǒng cōng cōng shuō bú jìn , háng rén lín fā yòu kāi fēng 。

    小学古诗秋天思乡
  • 作者:刘禹锡 朝代:唐代

    【秋风引】 何处秋风至,萧萧送雁群。 朝来入庭树,孤客最先闻。

    【qiū fēng yǐn 】 hé chù qiū fēng zhì ,xiāo xiāo sòng yàn qún 。 cháo lái rù tíng shù ,gū kè zuì xiān wén 。

    秋天写风思乡
  • 作者:白朴 朝代:元代

    沉醉东风·渔夫

    黄芦岸白蘋渡口,绿杨堤红蓼滩头。

    虽无刎颈交,却有忘机友,点秋江白鹭沙鸥。 

    傲钉人间万户侯,不识字烟波钓叟。

    chén zuì dōng fēng ·yú fū

    huáng lú àn bái pín dù kǒu ,lǜ yáng dī hóng liǎo tān tóu 。

    suī wú wěn jǐng jiāo ,què yǒu wàng jī yǒu ,diǎn qiū jiāng bái lù shā ōu 。 

    ào dìng rén jiān wàn hù hóu ,bú shí zì yān bō diào sǒu 。

    写景秋天垂钓
  • 作者:刘彻 朝代:汉代

    【秋风辞】 秋风起兮白云飞, 草木黄落兮雁南归。 兰有秀兮菊有芳,[1] 怀佳人兮不能忘。 泛楼船兮济汾河,[2] 横中流兮扬素波。[3] 箫鼓鸣兮发棹歌,[4] 欢乐极兮哀情多。[5] 少壮几时兮奈老何!

    【qiū fēng cí 】 qiū fēng qǐ xī bái yún fēi , cǎo mù huáng luò xī yàn nán guī 。 lán yǒu xiù xī jú yǒu fāng ,[1] huái jiā rén xī bú néng wàng 。 fàn lóu chuán xī jì fén hé ,[2] héng zhōng liú xī yáng sù bō 。[3] xiāo gǔ míng xī fā zhào gē ,[4] huān lè jí xī āi qíng duō 。[5] shǎo zhuàng jǐ shí xī nài lǎo hé !

    古诗三百首秋天写风乐府人生岁月
  • 作者:苏轼 朝代:宋代

    霜降水痕收。浅碧鳞鳞露远洲。酒力渐消风力软,飕飕。破帽多情却恋头。 
    佳节若为酬。但把清尊断送秋。万事到头都是梦,休休。明日黄花蝶也愁。

    shuāng jiàng shuǐ hén shōu 。qiǎn bì lín lín lù yuǎn zhōu 。jiǔ lì jiàn xiāo fēng lì ruǎn ,sōu sōu 。pò mào duō qíng què liàn tóu 。 
    jiā jiē ruò wéi chóu 。dàn bǎ qīng zūn duàn sòng qiū 。wàn shì dào tóu dōu shì mèng ,xiū xiū 。míng rì huáng huā dié yě chóu 。

    写景秋天宋词精选抒怀
  • 作者:马致远 朝代:元代

    枯藤老树昏鸦,小桥流水人家,古道西风瘦马。

    夕阳西下,断肠人在天涯。

    kū téng lǎo shù hūn yā ,xiǎo qiáo liú shuǐ rén jiā ,gǔ dào xī fēng shòu mǎ 。

    xī yáng xī xià ,duàn cháng rén zài tiān yá 。

    秋天初中古诗悲秋羁旅
  • 作者:王维 朝代:唐代

    寒山转苍翠,秋水日潺湲。 倚杖柴门外,临风听暮蝉。 渡头余落日,墟里上孤烟。 复值接舆醉,狂歌五柳前。

    hán shān zhuǎn cāng cuì ,qiū shuǐ rì chán yuán 。 yǐ zhàng chái mén wài ,lín fēng tīng mù chán 。 dù tóu yú luò rì ,xū lǐ shàng gū yān 。 fù zhí jiē yú zuì ,kuáng gē wǔ liǔ qián 。

    唐诗三百首秋天写景抒情
  • 作者:王维 朝代:唐代

    溪清白石出,天寒红叶稀。 山路元无雨,空翠湿人衣。

    xī qīng bái shí chū ,tiān hán hóng yè xī 。 shān lù yuán wú yǔ ,kōng cuì shī rén yī 。

    秋天写雨写山田园
  • 作者:孟浩然 朝代:唐代

    北山白云里,隐者自怡悦。 相望试登高,心随雁飞灭。 愁因薄暮起,兴是清秋发。 时见归村人,沙行渡头歇。 天边树若荠,江畔舟如月。 何当载酒来,共醉重阳节。

    běi shān bái yún lǐ ,yǐn zhě zì yí yuè 。 xiàng wàng shì dēng gāo ,xīn suí yàn fēi miè 。 chóu yīn báo mù qǐ ,xìng shì qīng qiū fā 。 shí jiàn guī cūn rén ,shā háng dù tóu xiē 。 tiān biān shù ruò qí ,jiāng pàn zhōu rú yuè 。 hé dāng zǎi jiǔ lái ,gòng zuì zhòng yáng jiē 。

    唐诗三百首秋天登高怀人
  • 作者:李商隐 朝代:唐代

            春 

    风光冉冉东西陌,几日娇魂寻不得。

    蜜房羽客类芳心,冶叶倡条遍相识。 

    暖蔼辉迟桃树西,高鬟立共桃鬟齐。

    雄龙雌凤杳何许?絮乱丝繁天亦迷。

    醉起微阳若初曙,映帘梦断闻残语。

    愁将铁网罥珊瑚,海阔天宽迷处所。 

    衣带无情有宽窄,春烟自碧秋霜白。 

    研丹擘石天不知,愿得天牢锁冤魄。 

    夹罗委箧单绡起,香肌冷衬琤琤珮。 

    今日东风自不胜,化作幽光入西海。 

             夏 

    前阁雨帘愁不卷,后堂芳树阴阴见。 

    石城景物类黄泉,夜半行郎空柘弹。 

    绫扇唤风阊阖天,轻帏翠幕波洄旋。

    蜀魂寂寞有伴未?几夜瘴花开木棉。

    桂宫流影光难取,嫣薰兰破轻轻语。 

    直教银汉堕怀中,未遣星妃镇来去。 

    浊水清波何异源,济河水清黄河浑。

     安得薄雾起缃裙,手接云輧呼太君。

              秋 

    月浪衡天天宇湿,凉蟾落尽疏星入。 

    云屏不动掩孤嚬,西楼一夜风筝急。 

    欲织相思花寄远,终日相思却相怨。 

    但闻北斗声回环,不见长河水清浅。 

    金鱼锁断红桂春,古时尘满鸳鸯茵。 

    堪悲小苑作长道,玉树未怜亡国人。

    瑶琴愔愔藏楚弄,越罗冷薄金泥重。

    帘钩鹦鹉夜惊霜,唤起南云绕云梦。 

    双璫丁丁联尺素,内记湘川相识处。

    歌唇一世衔雨看,可惜馨香手中故。 

            冬 

    天东日出天西下,雌凤孤飞女龙寡。 

    青溪白石不相望,堂上远甚苍梧野。 

    冻壁霜华交隐起,芳根中断香心死。 

    浪乘画舸忆蟾蜍,月娥未必婵娟子。 

    楚管蛮弦愁一概,空城罢舞腰支在。 

    当时欢向掌中销,桃叶桃根双姊妹。 

    破鬟倭堕凌朝寒,白玉燕钗黄金蝉。 

    风车雨马不持去,蜡烛啼红怨天曙。

            chūn  

    fēng guāng rǎn rǎn dōng xī mò ,jǐ rì jiāo hún xún bú dé 。

    mì fáng yǔ kè lèi fāng xīn ,yě yè chàng tiáo biàn xiàng shí 。 

    nuǎn ǎi huī chí táo shù xī ,gāo huán lì gòng táo huán qí 。

    xióng lóng cí fèng yǎo hé xǔ ?xù luàn sī fán tiān yì mí 。

    zuì qǐ wēi yáng ruò chū shǔ ,yìng lián mèng duàn wén cán yǔ 。

    chóu jiāng tiě wǎng juàn shān hú ,hǎi kuò tiān kuān mí chù suǒ 。 

    yī dài wú qíng yǒu kuān zhǎi ,chūn yān zì bì qiū shuāng bái 。 

    yán dān bò shí tiān bú zhī ,yuàn dé tiān láo suǒ yuān pò 。 

    jiá luó wěi qiè dān xiāo qǐ ,xiāng jī lěng chèn chēng chēng pèi 。 

    jīn rì dōng fēng zì bú shèng ,huà zuò yōu guāng rù xī hǎi 。 

             xià  

    qián gé yǔ lián chóu bú juàn ,hòu táng fāng shù yīn yīn jiàn 。 

    shí chéng jǐng wù lèi huáng quán ,yè bàn háng láng kōng zhè dàn 。 

    líng shàn huàn fēng chāng hé tiān ,qīng wéi cuì mù bō huí xuán 。

    shǔ hún jì mò yǒu bàn wèi ?jǐ yè zhàng huā kāi mù mián 。

    guì gōng liú yǐng guāng nán qǔ ,yān xūn lán pò qīng qīng yǔ 。 

    zhí jiāo yín hàn duò huái zhōng ,wèi qiǎn xīng fēi zhèn lái qù 。 

    zhuó shuǐ qīng bō hé yì yuán ,jì hé shuǐ qīng huáng hé hún 。

     ān dé báo wù qǐ xiāng qún ,shǒu jiē yún pēng hū tài jun1 。

              qiū  

    yuè làng héng tiān tiān yǔ shī ,liáng chán luò jìn shū xīng rù 。 

    yún píng bú dòng yǎn gū pín ,xī lóu yī yè fēng zhēng jí 。 

    yù zhī xiàng sī huā jì yuǎn ,zhōng rì xiàng sī què xiàng yuàn 。 

    dàn wén běi dòu shēng huí huán ,bú jiàn zhǎng hé shuǐ qīng qiǎn 。 

    jīn yú suǒ duàn hóng guì chūn ,gǔ shí chén mǎn yuān yāng yīn 。 

    kān bēi xiǎo yuàn zuò zhǎng dào ,yù shù wèi lián wáng guó rén 。

    yáo qín yīn yīn cáng chǔ nòng ,yuè luó lěng báo jīn ní zhòng 。

    lián gōu yīng wǔ yè jīng shuāng ,huàn qǐ nán yún rào yún mèng 。 

    shuāng dāng dīng dīng lián chǐ sù ,nèi jì xiāng chuān xiàng shí chù 。

    gē chún yī shì xián yǔ kàn ,kě xī xīn xiāng shǒu zhōng gù 。 

            dōng  

    tiān dōng rì chū tiān xī xià ,cí fèng gū fēi nǚ lóng guǎ 。 

    qīng xī bái shí bú xiàng wàng ,táng shàng yuǎn shèn cāng wú yě 。 

    dòng bì shuāng huá jiāo yǐn qǐ ,fāng gēn zhōng duàn xiāng xīn sǐ 。 

    làng chéng huà gě yì chán chú ,yuè é wèi bì chán juān zǐ 。 

    chǔ guǎn mán xián chóu yī gài ,kōng chéng bà wǔ yāo zhī zài 。 

    dāng shí huān xiàng zhǎng zhōng xiāo ,táo yè táo gēn shuāng zǐ mèi 。 

    pò huán wō duò líng cháo hán ,bái yù yàn chāi huáng jīn chán 。 

    fēng chē yǔ mǎ bú chí qù ,là zhú tí hóng yuàn tiān shǔ 。

    春天夏天秋天冬天爱情相思组诗女子
  • 作者:李商隐 朝代:唐代

    初闻征雁已无蝉, 百尺楼南水接天。 

    青女素娥俱耐冷, 月中霜里斗婵娟。

    chū wén zhēng yàn yǐ wú chán , bǎi chǐ lóu nán shuǐ jiē tiān 。 

    qīng nǚ sù é jù nài lěng , yuè zhōng shuāng lǐ dòu chán juān 。

    秋天月亮抒情
  • 作者:杜牧 朝代:唐代

    远上寒山石径斜, 白云生处有人家。

    停车坐爱枫林晚, 霜叶红于二月花。

    yuǎn shàng hán shān shí jìng xié , bái yún shēng chù yǒu rén jiā 。

    tíng chē zuò ài fēng lín wǎn , shuāng yè hóng yú èr yuè huā 。

    写景秋天小学古诗
  • 作者:杜牧 朝代:唐代

    银烛秋光冷画屏, 轻罗小扇扑流萤。 天街夜色凉如水, 坐看牵牛织女星。[1]

    yín zhú qiū guāng lěng huà píng , qīng luó xiǎo shàn pū liú yíng 。 tiān jiē yè sè liáng rú shuǐ , zuò kàn qiān niú zhī nǚ xīng 。[1]

    唐诗三百首写景秋天七夕节闺怨
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    戍鼓断人行,边秋一雁声。 露从今夜白,月是故乡明。 有弟皆分散,无家问死生。 寄书长不达,况乃未休兵。

    shù gǔ duàn rén háng ,biān qiū yī yàn shēng 。 lù cóng jīn yè bái ,yuè shì gù xiāng míng 。 yǒu dì jiē fèn sàn ,wú jiā wèn sǐ shēng 。 jì shū zhǎng bú dá ,kuàng nǎi wèi xiū bīng 。

    唐诗三百首边塞秋天月夜思乡怀人
  • 作者:杜牧 朝代:唐代

    楼倚霜树外,镜天无一毫。 南山与秋色,气势两相高。

    lóu yǐ shuāng shù wài ,jìng tiān wú yī háo 。 nán shān yǔ qiū sè ,qì shì liǎng xiàng gāo 。

    秋天地名
  • 作者:李白 朝代:唐代

    峨眉山月半轮秋,[1] 影入平羌江水流。[2] 夜发清溪向三峡,[3][4] 思君不见下渝州。

    é méi shān yuè bàn lún qiū ,[1] yǐng rù píng qiāng jiāng shuǐ liú 。[2] yè fā qīng xī xiàng sān xiá ,[3][4] sī jun1 bú jiàn xià yú zhōu 。

    初中古诗秋天游历写景地名